Chiều đang dần buông hạt mưa
Một bông hồng xinh tươi thắm
Ngỡ là, trái tim khô cằn héo úa
Waiting For You
Em, ngày em đánh rơi nụ cười vào anh
Em không là nàng thơ
Mai, rồi em sẽ quên ngày mình khờ dại
Nàng thơ
Kìa màn đêm, hiu hắt mang tên em
Chiều lặng im, nghe gió đung đưa cây
Lạ lùng
Lạ lùng em hỡi, hãy tới bên anh
Anh không nhớ nổi lần cuối cùng nhìn vào mắt em
Em hiểu rằng chúng ta không ai là sai
Exit Sign
So thanks for showing me the exit sign
Mùa xuân có em như chưa bắt đầu
Khúc nhạc hoà cùng nắng chiều rộn ràng
Những cánh hoa phai tàn thật nhanh
Tháng tư là lời nói dối của em
Nhiều khi anh mong được một lần nói ra
Chẳng một ai có thể cản được trái tim
Nên anh lùi bước về sau, để thấy em rõ hơn
Đôi lúc em tránh ánh mắt của anh
Khi bên anh em thấy điều chi
Hạt mưa rơi bủa vây trái tim hiu quạnh
Khi xa anh em nhớ về ai
Yêu em âm thầm bên em
Nếu có lúc đôi ta phải nhìn lại
Cảm giác lúc ấy sẽ ra sao
Sẽ có lúc không ai hiểu được mình
Sẽ đến lúc không biết phải làm sao
Anh hẹn em Píc cơ bôn
Chơi bao nhiêu nhưng em nhắc anh
Pick'it up, Pick'it up, Pick'it up yoo oh
Ta vờn nhau Píc cơ bôn
Ta về ta tắm ao ta, dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn
Bắc một chiếc cầu, bao lời chưa ngỏ
Mời anh về Bắc Ninh em chơi thăm
Sáng như đêm trăng rằm hội Lim
Giờ tôi lại lang thang, tình yêu thì miên man
I'm in love, màu nắng cuốn lấp chân mây mờ xa
Mỉm cười lòng chợt bâng khuâng, tôi chẳng biết mơ hay thật
Nụ cười toả hương nắng, bình minh và mây trắng
Hằng ngày anh vẫn chọn cách dậy sớm
Có lẽ anh sẽ, cho anh thời gian
Ngọt ngào vị Cherry đôi môi của em
Để kể cho em, và vẽ lên môi em cười
Này người tình yêu ơi sao em phải làm như thế
Anh đang có một hoa đây, em lấy ra cuốn đê
Chảnh làm chi trong khi em còn đang ế
Lên xe đi cưng, đêm nay anh có hứng
Mỗi buổi sáng thức giấc muốn thấy bình yên
Bởi vì anh rồi sẽ phải quên
Dấu nước mắt vào trong coi như chuyện đã xong
Em quay đi ta mất nhau, yêu thương kia đành cất sâu
Anh tìm nỗi nhớ, anh tìm quá khứ
Em đi xa quá, em đi xa anh quá
Em ơi anh nhớ, em ơi anh rất nhớ
Những giọt nước mắt, lăn dài trên mi
Yêu, ai mà chẳng có lúc buồn
Có những điều mà anh muốn
Nếu, quay thời gian đến lúc đầu
Thương, ai rồi cùng đến lúc buông
Em vào đời bằng đại lộ, còn anh vào đời bằng lối nhỏ
Anh thường một mình tìm đến nơi có nhiều cây cối
Em vào đời từ cao tầng, còn anh vào đời từ mái lá
Đường xa quá, lắm lúc thấy mình lẻ loi
Hồng trần trên đôi cánh tay, hoạ đời em trong phút giây
Người thì vẫn ở đây người thì cách vạn dặm ngàn mây
Trời mang ánh sáng năm tháng tư bề
Đời người ai đâu có hay, một ngày khi vỗ cánh bay
Để Mị nói cho mà nghe
Này là mình đi theo giấc mơ sớm mai gọi mời
Xuân đương tới rồi, nên Mị cũng muốn đi chơi
Đời mình đâu có mấy vui cớ sao lại buồn
Cơn mưa rơi tươi mát tâm hồn
Chìm vào trong ánh mắt đắm đuối
Cơn mưa mang em đến bên đời
Một vì sao sáng giữa bóng tối
Giờ thì tình đã phai, em đâu rồi người về với ai
Chuyện tình ta bao lâu giờ đây phải cách xa
Một ngày một ngày hạ buồn
Người ơi hãy tin anh này, và em đến đây đi
Mình chia tay nhau rồi phải không em ?
Dành cho em chỉ còn hạt phượng vĩ kia
Mình xa nhau rồi phải không em ơi !
Sẽ nhớ mãi nhớ mãi khi chúng ta bên nhau